Trong quan niệm của người Á Đông nói chung và quan niệm của người Việt Nam nói riêng, thì chữ "Hiếu" thường có vai trò rất quan trọng. Đối với nhiều người, nhiều khi cảm thấy khó cân bằng được việc báo hiếu với những chuyện tình cảm khác trong cuộc sống. Có bao giờ bạn tự hỏi "ba mẹ chúng ta cần chúng ta sống thế nào để họ có thể cảm thấy hạnh phúc" hay chưa?
Tôi từng nghĩ rằng: tôi sẽ phải thành đạt để bố mẹ tôi cảm thấy hạnh phúc; tôi cũng nghĩ rằng phải kiếm nhiều tiền để cho bố mẹ tôi có thể có một cuộc sống dư dả.
Nhưng các bạn biết không? Bố mẹ tôi không muốn vậy.
Mẹ đã nói với tôi rằng :
"Điều quan trọng nhất đối với mẹ, không phải là con có thành tựu hay không, mà là con có hạnh phúc hay không, trong cuộc sống hiện đại bây giờ, loại công việc nào có thể ít nhiều đem lại cho con niềm hạnh phúc? Thứ nhất – nó cho con ý nghĩa, công việc đó không điều khiển con, không giam cầm con như tù binh, thứ hai – nó cho con thời gian, nó cho con trải nghiệm đầy đủ trong cuộc sống.
Tiền tài và danh tiếng, cái nào là nguyên tố chính của hạnh phúc đây? Giả như đặt hai lựa chọn trước mặt con, hoặc là đến phố wall làm quản lý ngân hàng hoặc là làm nhân viên chăm sóc sư tử hà mã trong vườn bách thú, mà con là một người yêu thích nghiên cứu động vật. Mẹ hoàn toàn không cho rằng làm quản lý ngân hàng là có thành tựu, hay là nhân viên chăm sóc sư tử hà mã là “bình thường”. Mỗi ngày vì tiền mà căng thẳng, mà phấn đấu rất có thể lại không bằng mỗi ngày tắm rửa cho voi hay đánh răng cho hà mã.
Khi làm công việc mà trong lòng con thấy có ý nghĩa, có giá trị, thì là con đã có cảm giác thành tựu. Khi công việc của con cho con thời gian, không lấy đi cuộc sống của con, là con đã có tôn nghiêm, cảm giác thành tựu và tôn nghiêm, cho con niềm hạnh phúc.
Mẹ sợ con trở thành người vẽ hươu cao cổ như Timothy, không phải vì anh ta không có tiền không có danh, mà là anh ta không tìm được ý nghĩa. Mẹ yêu cầu con chăm chỉ đọc sách, không phải vì mẹ muốn con có thành tựu hơn người khác, mà là bởi vì, mẹ muốn con có nhiều hơn nữa quyền lựa chọn cho tương lai, lựa chọn có ý nghĩa, có thời gian làm việc chứ không phải là bị ép mưu sinh.
Nếu như chúng ta không phải so sánh danh, lợi với người khác, mà chỉ là vì tìm chỗ yên tĩnh thoải mái trong nội tâm bản thân mình, thì như vậy từ “bình thường” này cũng không có ý nghĩa lắm. “Bình thường” là so sánh với người khác, còn “nội tâm yên tĩnh thoải mái” là so sánh với chính mình. “Thiên sơn vạn thủy” đi đến cuối cùng, thì đối tượng mà chúng ta chịu trách nhiệm nhất vẫn là hai từ “chính mình”. Vì vậy, con đương nhiên không có lý do gì đi so sánh mình với người thế hệ trước, hay là phải sống giống với sự tưởng tượng về con của thế hệ đi trước.
Cũng giống như, hút thuốc hay không hút thuốc, bản thân con hãy tự quyết định đi nhé!"
Thế đó các bạn ạ. Mẹ tôi muốn tôi có một cuộc sống hạnh phúc cho bản thân mình. Ba mẹ sẽ hạnh phúc khi bản thân mình thấy hạnh phúc.
Rồi cuộc đời chúng ta sau này cũng vậy. Con cái của chúng ta sau này, khi chúng trưởng thành, chúng được hạnh phúc là chúng ta cũng cảm thấy hạnh phúc phải không nào?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét